"Hồn Hoang"

"Hồn Hoang" qua cái nhìn và cảm nhận của Thi Ca


MỘT THỜI
Một thời máu lửa đạn bom
Quê hương tang tóc, hồn hoang tru gào
Từng trang sử đẫm lệ trào
Ngày im tiếng súng nghẹn ngào gọi nhau! 

HÚ ĐÊM
Hồn hoang hú giữa đêm trường
Gió hoang hú lật đất sườn đồi hoang
Cây già rụng lá ngã ngang
Một đêm gió lộng huy hoàng con tim.


HỒN & TRĂNG của Hàn Mặc Tử
Hoàng hôn trăng trắng hồn hoang
Mờ mờ nhân ảnh vờn trăng vườn tình
Ráng lên, lên với Ráng Ghềnh
Những cơn đau xé tan tành với Thơ!

TÌM
Sương chiều vừa xuống vườn sau
Lá hoa bẽn lẽn khoe màu dại non
Xa nhau đâu biết mất, còn
Mắt hoa chạng vạng hồn hoang kiếm tìm.

DẠ KHÚC
Nhạc cầm réo rắt vỡ toang
Hoàng hôn buông xuống hồn hoang hiện về
Nốt thăng tôi nhắc câu thề
Nốt trầm tôi giấu vụng về yêu đương.

CHƠN
Mây trôi nước chảy dòng đời
Phù sa danh lợi đắp bồi nhân tâm
Thôi về tay rửa lặng câm
Hồn hoang huyền bí truy tầm chữ Chơn!

HỒN THĂNG
Lặng thinh với nắng mưa buồn
Đá mòn bia bạc vô thường hỏi thăm
Hoàng hôn thoi thóp lâm râm
Chờ bình minh sáng hồn thăng bỏ đời!

NHỮNG TÁC PHẨM của NGUYỄN TUÂN
Thả thơ vang bóng một thời
Đèn đêm thu, ngôi mả cũ, ta ngồi với ta
Chén trà sương khói bay xa
Còn bữa rượu máu ngâm nga tình buồn
Mai kia khoa thi cuối cùng
Những chiếc ấm đất thẹn thùng lạnh tanh
Loạn âm lửa nến trong tranh
Đôi tri kỷ gượng, chuyến xe tình hút tăm
Gỡ cái vạ vịt âm thầm
Hề, đánh mất ví ta thành hồn hoang
Một người muốn đập vỡ đàn
Dẫu sao ta cũng bóng vang một thời!

Tâm Không Vĩnh Hữu
MỘT THỜI
Một thời máu lửa đạn bom
Quê hương tang tóc, hồn hoang tru gào
Từng trang sử đẫm lệ trào
Ngày im tiếng súng nghẹn ngào gọi nhau! 


HÚ ĐÊM
Hồn hoang hú giữa đêm trường
Gió hoang hú lật đất sườn đồi hoang
Cây già rụng lá ngã ngang
Một đêm gió lộng huy hoàng con tim.

HỒN & TRĂNG của Hàn Mặc Tử
Hoàng hôn trăng trắng hồn hoang
Mờ mờ nhân ảnh vờn trăng vườn tình
Ráng lên, lên với Ráng Ghềnh
Những cơn đau xé tan tành với Thơ!

TÌM
Sương chiều vừa xuống vườn sau
Lá hoa bẽn lẽn khoe màu dại non
Xa nhau đâu biết mất, còn
Mắt hoa chạng vạng hồn hoang kiếm tìm.

DẠ KHÚC
Nhạc cầm réo rắt vỡ toang
Hoàng hôn buông xuống hồn hoang hiện về
Nốt thăng tôi nhắc câu thề
Nốt trầm tôi giấu vụng về yêu đương.

CHƠN
Mây trôi nước chảy dòng đời
Phù sa danh lợi đắp bồi nhân tâm
Thôi về tay rửa lặng câm
Hồn hoang huyền bí truy tầm chữ Chơn!

HỒN THĂNG
Lặng thinh với nắng mưa buồn
Đá mòn bia bạc vô thường hỏi thăm
Hoàng hôn thoi thóp lâm râm
Chờ bình minh sáng hồn thăng bỏ đời!

NHỮNG TÁC PHẨM của NGUYỄN TUÂN
Thả thơ vang bóng một thời
Đèn đêm thu, ngôi mả cũ, ta ngồi với ta
Chén trà sương khói bay xa
Còn bữa rượu máu ngâm nga tình buồn
Mai kia khoa thi cuối cùng
Những chiếc ấm đất thẹn thùng lạnh tanh
Loạn âm lửa nến trong tranh
Đôi tri kỷ gượng, chuyến xe tình hút tăm
Gỡ cái vạ vịt âm thầm
Hề, đánh mất ví ta thành hồn hoang
Một người muốn đập vỡ đàn
Dẫu sao ta cũng bóng vang một thời!

Tâm Không Vĩnh Hữu


Chủ đề: , ,

0 comments

Lên đầu trang