Hoa Hồng Dâng Mẹ


Mùa vu lan về trên nẻo vắng
Thương mẹ già một nắng hai sương
Tiếng rao lanh lảnh đêm trường
Vẩn chưa ngơi nghỉ vì đường còn xa...

Vai nặng gánh còng lưng có sá
Tóc chuyển màu trắng dã như mây
Áo quần thô rách vá đầy
Vẫn mong con trẻ học hay điểm mười.

Bởi số kiếp nên thời gian khó !
Nhưng mẹ già chẳng bó tay chân
Nuôi con chỉ dẫn rành rành
Đừng tham của biếu đừng dành của rơi.

Nay khôn lớn nên người con thấu
Tình mẹ hiền đậm dấu thiêng liêng
Non cao biển lớn có bằng
Thâm tình mẩu tử vĩnh hằng sánh chi.

Con Thương Mẹ Nhiều Lắm
Chân Đất

Chủ đề: , ,

0 comments

Lên đầu trang