BẾN XƯA


BẾN XƯA
Cành phượng vĩ nghiêng mình soi bóng nước
trên bến chiều làm tím cả dòng sông
chuyến đò ngang đầy ắp cánh phượng hồng
Đưa rồi đón đôi bờ sông tình sử
Những tia nắng hoàng hôn còn do dự
Sợ chiều tàn khách lử biết về đâu
Nước sông chiều ngần ngại chẳng trôi mau
sợ đêm xuống phủ đôi bờ hiu quạnh
Em đứng lặng nhìn phượng rơi từng cánh
Theo dòng đời nước lạnh lững lờ trôi
Bến xuân xưa mùa phượng cũ xa rồi
Tiếng ve gọi hồn tôi buồn chi lạ
Ngày tháng cũng thay màu như chiếc lá
Dòng sông xưa nay đã vắng con đò
Bến thời gian dòng nước chảy quanh co
Tôi như một cánh cò không định hướng
Bay trong nắng hồn mơ về cánh phượng
Ngày xưa ơi tâm tưởng gởi về đâu./.
                                                                          Phan Hồng Liên
Chủ đề: , ,

0 comments

Lên đầu trang