ĐẠO TỪ
Của Hòa Thượng Thích Minh Chiếu
Thành Viên Hội Đồng Tăng Già Chứng Minh GĐPTVN
tại Lễ Hiệp Kỵ Toàn Quốc GĐPTVN
và Húy kỵ Cư Sĩ Tâm Minh – Lê Đình Thám, Sáng Lập Viên GĐPTVN
tổ chức tại Tu Viện Quảng Hương Già Lam, Sài Gon, Việt Nam ngày 7.3.ÂL Ất Mùi (25/4/2015)
Thành Viên Hội Đồng Tăng Già Chứng Minh GĐPTVN
tại Lễ Hiệp Kỵ Toàn Quốc GĐPTVN
và Húy kỵ Cư Sĩ Tâm Minh – Lê Đình Thám, Sáng Lập Viên GĐPTVN
tổ chức tại Tu Viện Quảng Hương Già Lam, Sài Gon, Việt Nam ngày 7.3.ÂL Ất Mùi (25/4/2015)
NAM MÔ THẬP PHƯƠNG THƯỜNG TRÚ TAM BẢO
Kính bạch:
- Chư Tôn Đức Hội Đồng Tăng Già Chứng Minh.
- Chư Tôn Đức Hòa Thượng, Thượng Tọa, Đại Đức, Tăng Ni Hội Đồng Cố Vấn Giáo Hạnh GĐPTVN.
- Thưa Ban Hướng Dẫn Trung Ương, Ban Hướng Dẫn các cấp, anh chị Huynh Trưởng và toàn thể Đoàn Viên hiện diện hôm nay.
- Thưa quý vị quan khách và toàn thể Phật Tử.
Theo thường lệ, ngày 07 tháng 03 hàng
năm, chúng ta tổ chức lễ Hiệp Kỵ, tưởng niệm các vị Tiền Bối hữu công
với tổ chức GĐPT, nhất là cụ Tâm Minh Lê Đình Thám – người sáng lập tổ
chức GĐPT.
Các năm trước tôi đã trình bày – sở dĩ
có buổi lễ này là để tri ân các vị Tiền Bối hữu công với tổ chức GĐPT,
năm vừa qua tôi đã trình bày đề tài: “GĐPT đã học hỏi được gì ở Đạo
Phật, ở các vị TIền Bối?”
Hôm nay, trước hoàn cảnh pháp nhược ma
cường, quá nhiều phong ba bão táp, GĐPTVN ở trong hoàn cảnh chia năm xẻ
bảy, với sự mong ước tránh nạn “GÀ MỘT NHÀ BÔI MẶT ĐÁ NHAU”, tôi xin đọc
lên bài thơ “TIẾNG GỌI CỦA HỒN THIÊNG” của thi sĩ Huyền Không sáng tác
trước đây trên 40 năm. Thông thường người ta nói “TIẾNG GỌI CỦA LƯƠNG
TRI, CỦA TRÁI TIM” nhưng đây lại là “TIẾNG GỌI CỦA HỒN THIÊNG ĐẤT NƯỚC,
TIẾNG GỌI CỦA PHẬT PHÁP NHIỆM MẦU” hầu đem lại sự thông cảm, hòa hợp,
thương yêu cho những người con Phật.
Đây, bài thơ: “TIẾNG GỌI CỦA HỒN THIÊNG”
Về đi anh, quê hương nghìn năm cũ,
Đất nước mình phong phú lắm anh ơi!
Lúa xanh lên, đồng ruộng ngập chân trời
Chùa mình đó, ông cha mình để lại
Cho anh, cho tôi và cho mãi mãi
Của toàn dân bất diệt ở mai sau.
Cảnh ngoại lai làm đất nước u sầu
Tang thương quá gây khổ đau nước Việt!
Đất nước mình phong phú lắm anh ơi!
Lúa xanh lên, đồng ruộng ngập chân trời
Chùa mình đó, ông cha mình để lại
Cho anh, cho tôi và cho mãi mãi
Của toàn dân bất diệt ở mai sau.
Cảnh ngoại lai làm đất nước u sầu
Tang thương quá gây khổ đau nước Việt!
Anh thấy không? Quê hương đương tha thiết
Đợi anh về tô điểm lại nghìn xưa
Từ xa xăm còn lại một mái chùa
Anh phải giữ, phải tô bồi thêm sáng,
Hồn đất nước dâng lên khắp đồng áng,
Mái chùa làng ấp ủ của toàn dân,
Vui say đi trong nếp sống tinh thần
Lòng tín ngưỡng ghi sâu vào huyết quản,
Ách ngoại lai làm dân mình ly tán,
Áp bức hoài nhưng lòng vẫn trung kiên
Đợi anh về tô điểm lại nghìn xưa
Từ xa xăm còn lại một mái chùa
Anh phải giữ, phải tô bồi thêm sáng,
Hồn đất nước dâng lên khắp đồng áng,
Mái chùa làng ấp ủ của toàn dân,
Vui say đi trong nếp sống tinh thần
Lòng tín ngưỡng ghi sâu vào huyết quản,
Ách ngoại lai làm dân mình ly tán,
Áp bức hoài nhưng lòng vẫn trung kiên
Về mau anh! Trong ánh sáng diệu hiền
Toàn Dân Tộc một niềm hằng mong đợi
Nghe không anh? Hồn thiêng đất nước gọi,
Tiếng chuông chùa vang dội giữa không gian
Từ Cà Mau cho đến ải Nam Quan
Ân Phật độ thấm nhuần khắp Dân Tộc
Tôi biết anh là người không mất gốc
Thương giống nòi, gìn giữ đạo ông cha,
Chúng ta về trong đất nước quê nhà
Hồn Dân Tộc gắn liền hồn Phật Giáo
Anh không sợ ngập ngừng về đơn độc
Vì toàn dân náo nức đợi chờ anh.
Tay trong tay xây đắp dãy trường thành
Ngăn gió chướng ngoài xa đà lan đến.
Ôi đẹp quá! Mái chùa xưa không di chuyển
Đã muôn đời đứng vững với thời gian
Hình dáng thân yêu hòa hợp giang san
Trầm hương tỏa thêm vô vàn thắm thiết
Toàn Dân Tộc một niềm hằng mong đợi
Nghe không anh? Hồn thiêng đất nước gọi,
Tiếng chuông chùa vang dội giữa không gian
Từ Cà Mau cho đến ải Nam Quan
Ân Phật độ thấm nhuần khắp Dân Tộc
Tôi biết anh là người không mất gốc
Thương giống nòi, gìn giữ đạo ông cha,
Chúng ta về trong đất nước quê nhà
Hồn Dân Tộc gắn liền hồn Phật Giáo
Anh không sợ ngập ngừng về đơn độc
Vì toàn dân náo nức đợi chờ anh.
Tay trong tay xây đắp dãy trường thành
Ngăn gió chướng ngoài xa đà lan đến.
Ôi đẹp quá! Mái chùa xưa không di chuyển
Đã muôn đời đứng vững với thời gian
Hình dáng thân yêu hòa hợp giang san
Trầm hương tỏa thêm vô vàn thắm thiết
Về mau anh! Hồn thiêng đất nước Việt
Gọi anh về giao phận sự cho anh
Mái chùa xưa tre bao bọc hiền lành
Ngôi đình cũ muôn đời con dân giữ
Anh hiểu rồi, về đi không do dự
Quyết một lòng bảo vệ Đạo Tổ Tiên
Mái chùa xưa đẹp quá sáng hơn lên
Tô điểm mãi cho linh hồn Dân Tộc
Uống nước nhớ nguồn, con dân nhớ gốc
Dân tộc trường tồn, nhớ bóng Như Lai
Hỡi bao người ở thế hệ ngày mai
Hồn Dân Tộc mỗi ngày thêm tươi sáng
Giữ nếp sống tiền nhân là sứ mạng
Của những người yêu nước nhớ quê hương
Đem từ bi mở rộng một con đường:
Tình nòi giống bừng lên trong ánh Đạo.
Gọi anh về giao phận sự cho anh
Mái chùa xưa tre bao bọc hiền lành
Ngôi đình cũ muôn đời con dân giữ
Anh hiểu rồi, về đi không do dự
Quyết một lòng bảo vệ Đạo Tổ Tiên
Mái chùa xưa đẹp quá sáng hơn lên
Tô điểm mãi cho linh hồn Dân Tộc
Uống nước nhớ nguồn, con dân nhớ gốc
Dân tộc trường tồn, nhớ bóng Như Lai
Hỡi bao người ở thế hệ ngày mai
Hồn Dân Tộc mỗi ngày thêm tươi sáng
Giữ nếp sống tiền nhân là sứ mạng
Của những người yêu nước nhớ quê hương
Đem từ bi mở rộng một con đường:
Tình nòi giống bừng lên trong ánh Đạo.
(Huyền Không).
Mục đích của bài thơ “TIẾNG GỌI CỦA HỒN
THIÊNG”, tác giả kêu gọi những người con dân nước Việt hãy bảo vệ và duy
trì nền Đạo Đức cổ truyền mà Tổ Tiên Ông Cha ta đã để lại. Nền Đạo Đức
cổ truyền đó là Đạo Phật đã góp phần xây dựng ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM phồn
thịnh, đã làm cho nhân dân an lạc, nhất là thời Lý, thời Trần. Lịch sử
đã chứng minh điều đó. Do đó, nói đến Dân Tộc là nói đến Đạo Pháp, nói
đến Đạo Pháp là nói đến Dân Tộc, không thể tách rời nhau được:
“Mái chùa che chở hồn Dân Tộc
Nếp sống muôn đời của Tổ Tông.”
Nếp sống muôn đời của Tổ Tông.”
Cũng vì thế, người Phật Tử – xuất gia
cũng như tại gia – đều có bổn phận bảo vệ Đạo Pháp được tồn tại tại thế
gian, để đền đáp ân đức của Đức Phật đã hóa độ chúng ta biết con đường
sáng, biết đạo lý sống có tình có nghĩa với Dân Tộc, Quê Hương nhất là
không phụ long với các vị Tiền Bối, Tổ Tiên, Ông Bà.
Người xưa có câu: “Nếu hai người tranh giành quyền lợi với nhau, thì họ sẽ giết hại nhau.”
Nhưng nếu hai người đồng phục vụ để tôn thờ một “Lý Tưởng” thì họ sẽ sống chết có nhau.
Hội Đồng Tăng Già Chứng Minh hy vọng Anh Chị Trưởng sẽ hoàn thành lời thệ nguyện:
Dù bao nhiêu gian khổ,
Dù gặp nhiều nguy khó,
Lý tưởng chúng con vẫn tôn thờ.
Dù gặp nhiều nguy khó,
Lý tưởng chúng con vẫn tôn thờ.
Cầu chúc Anh Chị Trưởng: “Tinh tấn!” hoàn thành lời thệ nguyện cao cả đó.
Nguyện cầu chư Anh Linh, Chơn Linh,
Hương Linh, Sáng Lập Viên, Bảo Trợ, Cựu Huynh Trưởng, Gia Trưởng, Huynh
Trưởng và Đoàn Sinh quá cố trượng thừa Tam Bảo Lực siêu sanh Lạc Quốc.
NAM MÔ TIẾN VÃNG SANH BỒ TÁT MA HA TÁT.
0 comments