Tình Mẹ
Hi sinh cả cuộc đời, mẹ vất vả vì con
Từ lúc con tượng hình, tới ngày
con lớn khôn
Dù con lớn, vẫn là con yêu của mẹ
Đi hết cuộc đời,
lòng mẹ mãi theo con.
Dòng sữa ấm ngọt ngào, đôi tay mẹ mát lành
Chăm
chút cho con, từ miếng ăn giấc ngủ
Mẹ âu yếm, kéo chăn con khỏi lạnh
Miệng
mỉm cười, con an giấc nồng say.
Mẹ ân cần, lo lắng lúc con đau
Con
an lòng, chợt tỉnh giấc mẹ vẫn ngồi bên
Con đâu có biết, giấc ngủ
chập chờn
Mẹ thức trắng đêm thâu.
Đôi lúc con gây lỗi, lỡ làm
buồn lòng mẹ
Ân cần khuyên dạy, thương con chẳng đầy vơi
Khi con
đã lớn, rời vòng tay mẹ đi xa
Mẹ hướng dẫn con đi, sợ cuộc đời làm
con đau buốt.
Dù cho đi tới muôn nơi, lòng con luôn hướng về quê
hương
Có mẹ dịu dàng vẫy gọi, con mau trở về
Tóc bạc, dáng mẹ còng
hơn, da đã nhiều nếp nhăn
Ánh mắt mờ, mỉm cười nhìn con bao trìu
mến.
Dấu tích bao năm tháng, mẹ gồng gánh lo toan
Giữa cuộc
đời gian khó, nhục vinh
Mẹ ngậm đắng nuốt cay
Lo cho con nên
người.
Không gì so sánh được, ân tình người mẹ
Tình yêu thương
không đòi lại bao giờ
Mẹ dành cho con niềm hạnh phúc
Riêng mẹ âm
thầm nhận nỗi xót xa.
Tình mẹ là vầng trăng sáng dịu hiền
Giữa
nhân gian soi bước con đi
Nghĩa mẹ như nước bốn biển
Suốt đời
không vơi.
Mẹ, mẹ là khúc hát ngọt ngào
Mẹ, mẹ là bài ca thần
tiên
Những lúc vấp ngã trên đương đời, con thầm gọi :“mẹ ơi!”
Những
giấc mộng chẳng lành, con khắc khoải gọi: “mẹ ơi!”
Quảng Tín

0 comments