SÓNG
Em vỗ về bờ cát
Ngàn năm bạc mái đầu
Em ôm ấp cù lao
Âm thanh nào vọng lại
Muôn đời em gọi mãi
Có ai người lắng nghe
Em gọi khúc tình quê
Em ru bờ cát trắng
Em muốn lòng yên lặng
Nhưng gió có ngừng đâu
Nên em đành lao xao
Theo trò đời đối mặt
Khi mặt trời lịm tắt
Còn những ánh sao đêm
Những dòng sông êm đềm
Chảy xa nguồn than thở
Biển sông còn duyên nợ
Như cuộc tình thế gian
Kiếp sống còn lầm than
Nên em còn gọi mãi./.
Phan Hồng Liên
0 comments